Thứ Hai, 20 tháng 6, 2016

Tạm Biệt Gia Đình Thứ Hai Của Tôi 8A4

Trong thời còn đi học kỉ niệm mà tôi và cũng như là các bạn nhớ nhất là khi học lớp 8, và chúng tôi coi là một gia đình thứ hai và người cha của chúng tôi trong trong gia đình ấy chính là thầy Cao Văn Thanh là người đã diều dắc chúng tôi trong năm học ấy. Chúng tôi đã chảy qua biết bao kỉ niệm vui buồn cùng nhau trong năm học ấy và ngày mà tôi nhớ nhất đó là hôm liên hoan lớp vào cuối năm học. Hôm ấy tôi phải thức dạy vào lúc 5 giờ vì hôm đó là ngày liên hoan cuối năm của lớp tôi, tôi chuẩn bị và đi khi đi trên đường vẫn còn tối mịt, khi tới gần nhà của bạn P.Yến thì tôi đã thấy phi yến đang đi qua cả hai tôi cùng đi và khi tới đường lợ lớn chúng tôi lại gặp thêm H.Duy và cứ thế càng thêm nhiều người tôi cảm thấy như đoạn đường đi được ngắn lại. Khi đến trường chúng tôi không vào mà lại đi tiếp đến chợ xả tôi đi cùng với H.Duy, P.Yến, P.Thảo, N.Linh khi mua đồ xong chúng tôi nhờ người bán hàng đưa đồ trường giúp, và tiếp học đầu tiên đã đến gần, và thời khắc chúng tôi còn bên nhau cũng không còn bao lâu nhưng lúc đó chúng tôi lại không nhận ra mà chỉ mong sau cho mau tới cuối tiết học.rồi tiết học đầu tiên cũng đã tới đó là tiết anh văn của thầy vũ, vì là buổi học cuối nên thầy cũng đã cho nghĩ và đã chơi những trò rất vui. Tới gần cuối tiết anh văn thầy gọi tôi, H.Duy, P.Yến và K.Hương lên bàn về vụ liên hoan lớp. Khi lên tới thầy đang ở trong phòng truyền thống và thầy gọi chúng tôi vào thầy nói phân công về liên hoan sao khi nói xong thì chúng tôi đã náng lại và chơi một tí, và lúc đó thầy đã bật cười vì thấy trên áo cúng tôi đầy vẫy những chữ kí cũa bạn bè thầy cô, nói vài chuyện khác sao đó chúng tôi về phòng học. Khi chúng tôi về tới thì tiết học vẫn còn, và chút sao tiếng trống đã vang lên, thầy cháo chúng tôi và ra khởi lớp. Chúng tôi bắt đầu với công việc, trong khi những lớp khác thì đi ăn uống, đi chơi thì hay lại tụ nhóm lại nói chuyện với nhau vì sắp xa nhau, còn lớp lớp tôi thì cứ chạy đi chạy lại chuẩn bị cho buổn tiệc liên hoan người thì đi mang cháy cây ra nhà nghĩ để rữa trái cây,nhóm thì đi mua đồ thêm rất mệt nhưng cảm giác ấy cũng rất vui. Có đứa còn phải cầm cả chỏi để đuổi những con chuột ăn vụng trong đó con chuột mà phải coi chùng kỉ nhất là lớp trưởng cũa chúng tôi, cuối cùng thì tiết học thứ 3 cũng bắt đầu mọi thứ cũng tạm ổn, nhưng còn hai người phải ở lại làm nốt công việc con lại. Khi vào lớp học lòng chúng tôi lại nôn nao cho buổi liên hoan và khoản khắc đó cũng tới, tới gần cuối tiết học môn công nghệ cũng thầy nhớ thì tới lượt tôi với H.Duy đi mua nước đá nhưng lại bị ông thầy không cho ra ngay vì ổng đùa nói là không cho chúng tôi ra vì không mời ổng dần dừ tới hồi tôi với H.Duy mới được ra chúng tôi phải chạy vì nếu không thì không kiệp. Và khi chúng tôi vì tới thì tiết học cũng vừa kết thúc, và thầy Thanh cũng xướng đến và thầy đã kêu mang bàn ghế ra sắp và cũng là buổi tiệc sắp bắt đầu, sau đó mọi thứ được mang ra và lúc đó ai cũng mệt áo tôi đã ước đẫm mồ hôi.
Sau đó thầy Thanh đã mời thêm thầy nhớ và thầy phú là người phụ trách liên đội. sau đó buổi tiệc được bắt đầu.
Và rất nhiều trò chơi được đưa ra và sao đó là phần hết tới lượt tôi hát thì tôi lại ngoại không muốn hát và màng chét bánh kem của bữa tiệc đã được P.yến khơi lên khi đã chét thầy nhớ và sao đó tới lượt thầy thanh và thầy tổng phụ trách bị chét, và sau này tôi đã rất hối hận vì khi tôi hát thì tôi lại không hát vì sau này sẽ không có thời gian như vầy nữa.
Và lúc đó cũng chính là lúc tôi buồn khi nhớ lại và cã khi lúc đó khi đang vui với các bạn nhưng tôi nói rằng nều vui thì phải vui tới cùng với mấy bạn. Sao bữa tiệc chúng tôi dọn dẹp. Dọn Xong thì mọi người đã vẫy tay chào tạm biệt chúng tôi. Và cuối cùng chỉ còn nhóm tôi chúng tôi chúng tôi đứng dưới góc cây phượng rỡ rộ trong sang trường và hứa với nhau là sau khi xa nhau dù mõi đứa mõi nơi thì phải luôn nhớ về nhau. Sao đó cả nhóm chúng tôi đi về cùng nhau mõi khi càng rời xa trường thì càng ít người dần đi từ người từ người cứ vẫy tay chào tạm biệt cho tới khi còn mình tôi. Vẫn trên con đường quen thuộc không khi không có các bạn bên cạnh nữa tôi thấy mọi thứ như rất xa lạ khi không có các bạn bênbên cạnh và tôi cảm thấy con đường phía trước còn quá xa quá rộng đang chờ tôi hk biết ngày mai sẽ ra sao. Không biết khi đặt chân tới ngôi trường mới tôi liệu còn thêm những người bạn như vầy nữa không. Tạm Biệt Các Bạn Tạm Biệt 8A4 Tạm Biệt Các Thầy Cô Tạm Biệt thầy Thầy Cao Văn Thanh... Không nghĩ nữa ngũ thôi kì thi tuyển sinh đại học đang đợi mình. Kí tên Lê Minh Như